Skip to content

Review sách Xứ phẳng

December 23, 2020 | 01:00 PM

xu_phang

Tình cờ lướt facebook thì thấy 1 chị gái review quyển này, nhìn bìa trông cổ cổ, có vẻ thú vị nên mua về đọc.

Nhân vật chính dẫn dắt câu chuyện là 1 hình vuông, sinh sống ở thế giới chỉ có hai chiều, nhờ cơ may mà được du hành vào 2 thế giới khác là thế giới một chiều và ba chiều.

Khi lạc vào xứ một chiều, hình vuông nhận thấy cư dân ở đây họ chỉ sống trên một đường thẳng duy nhất, chỉ biết đến bên trái và bên phải, giao tiếp qua âm thanh để ước lượng khoảng cách của nhau. Hình vuông đã không tài nào giải thích được sự tồn tại của chiều không gian thứ hai cho ông vua của xứ một chiều hiểu được, và dẫn đến bị xua đuổi.

Tiếp sau đó, khi có cơ may được khối cầu dẫn dắt vào thế giới ba chiều, hình vuông được quay lại nhìn thế giới trước đây mà mình đang sinh sống, nhận thấy được thêm chiều không gian nữa là chiều cao, nhìn thấy ngôi nhà của mình bị thủng, căn phòng, cái tủ đều có thể thò tay vào trực tiếp từ trên cao. Hình vuông như được mở mang thêm sự hiểu biết của mình.

Một điều phải kể thêm đó là ở xứ Phẳng của hình vuông, đẳng cấp của con người được phân chia theo số cạnh mà họ có, trong đó thì phụ nữ là đẳng cấp thấp nhất với việc chỉ có một cạnh. Đây có lẽ là tư duy của xã hội ở thời kì cuốn sách được viết ra (khoảng năm 1884).

Khi đọc cuốn sách này thì mình nhớ lại ngay 1 bài blog về 5 mức ngu dốt, trong đó có hai mức:

Suy nghĩ đọng lại sau khi đọc cuốn sách là mỗi người đều có 1 thế giới quan, cần luôn sẵn sàng mở mang đầu óc để tìm hiểu, chấp nhận những thứ mới mà ngoài tầm hiểu biết hiện tại của mình, những thứ mà mình không biết / cho rằng không có thì không có nghĩa là nó không tồn tại.